Trong một xã làng yêm yếm, có một câu chuyện về một cô gái 8 tuổi, được gọi là "cô dâu 8 tuổi". Đây không phải là một câu chuyện hài hước, mà là một câu chuyện thật khó chịu, đầy sâu sắc về quyền lực và bất bình đẳng.
Cô gái 8 tuổi, em bé với mắt tròn tròn, tóc vàng rực rỡ, được gọi là Hương. Hương sinh ra từ một gia đình nông thôn, nơi mỗi người đều sống theo quy tắc cổ thụ, không có nhiều suy nghĩ riêng. Hồng, mẹ Hương, là một phụ nữ truyền thống, có thể nói là "cố hữu" của xã làng. Cậu chồng của bà, một người đàn ông già, đã mất sớm, để lại cho bà một cuộc sống khó khăn.
Một ngày nọ, trong một buổi lễ tục tập của xã làng, có một người đàn ông gọi là Lộc, đã lưu ý đến Hương. Lộc là một người trẻ tuổi, nhưng đã có nhiều kinh nghiệm với phụ nữ. Ông ta dễ dàng thuyết phục Hồng rằng Hương sẽ là một cô gái tuyệt vời cho ông ta. Hồng, không có nhiều suy nghĩ riêng, chỉ theo dõi truyền thống của xã làng, đồng ý rồi.
Lộc bắt đầu dâng dật với Hương. Dẫu cô bé chưa hiểu rõ ý nghĩa của tình dục, nhưng cô ta thích được Lộc ôm bế, hôn ái. Lộc dùng những câu lạc quýc ngon để khiêu dâm Hương. Cô bé hạnh phúc với những khoảnh khắc đó, không hiểu rằng mình đã mất đi quyền lự của một cô gái trẻ.
Một hôm sau, Lộc đưa Hương đến một căn nhà xa lạ. Trong căn nhà, có một phòng tối tăm, hơi thở ngang ngừng. Lần đầu tiên, Lộc thuyết phục Hương để quên đi những cơn ái đam của tuổi thơ. Cô bé không hiểu rõ điều gì đang xảy ra với mình, nhưng cô ta cảm thấy sợ hãi và bối rối. Lộc cố gắng để an ủi cô bé với những lời dịu dàng, nhưng Hương vẫn khóc lóc.
Lần này là khởi đầu của cuộc sống bất hạnh cho Hương. Mỗi tuần, Lộc đưa cô bé đến căn nhà ấy để "chơi" với cô bé. Hương khóc lóc, nhưng không thể trốn tránh được sự kiện này. Các phụ nữ khác trong xã làng cũng biết về "trò chơi cô dâu 8 tuổi", nhưng không ai dám nói些什么.
Hương trở thành một biểu tượng của bất bình đẳng giữa giới đàn ông và phụ nữ trong xã làng. Lộc và những người khác dùng Hương để chứng minh quyền lực của họ trên phụ nữ khác. Các phụ nữ khác biết về cuộc sống bất hạnh của Hương, nhưng không ai dám intervene. Chỉ có Hồng, mẹ của Hương, biết về mọi thứ nhưng không thể làm gì cả.
Hương lớn lên với sức khỏe yếu yếu, tâm lý bất an. Cô bé khóc lóc khi nhớ lại những khoảnh khắc bất hạnh của mình. Cô bé không thể học tập tốt, không thể chơi bạn với bạn bè của mình. Tất cả đều bị ảnh hưởng bởi cuộc sống bất hạnh của cô bé.
Một ngày nọ, một phụ nữ khác trong xã làng đã quay lại với Hương và chia sẻ với cô bé về quyền lực và bất bình đẳng. Phụ nữ này cho Hương biết rằng cô bé không phải là một "cô dâu 8 tuổi", mà là một cô gái có thể có một tương lai tốt đẹp nếu được hộ trợ và giúp đỡ. Phụ nữ này cho Hương một cuốn sách về quyền lực phụ nữ và bảo rằng có thể có thay đổi nếu có đủ táo bạo và quyết tâm.
Hương bắt đầu học hỏi từ cuốn sách và từ những người phụ nữ khác trong xã làng. Cô bé học cách tự vệ và học cách nâng cao quyền lực của mình. Cô bé cũng học cách chia sẻ với người khác về cuộc sống của mình để có thể được giúp đỡ.
Cuối cùng, Hương thành công trong việc cải thiện cuộc sống của mình. Cô bé được hộ trợ để ra khỏi xã làng và đi học tại một trường trung học xa xôi. Cô bé tiếp tục học hỏi về quyền lực phụ nữ và trở thành một nhà lãnh đạo trong cộng đồng phụ nữ tại xã làng.
"Trò chơi cô dâu 8 tuổi" không chỉ là một câu chuyện về một cô gái trẻ, mà là một câu chuyện về quyền lực và bất bình đẳng giữa giới đàn ông và phụ nữ. Nó cho chúng ta thấy rằng chúng ta cần phải hành động để cải thiện tình hình cho phụ nữ khắp mọi nơi trên thế giới. Chúng ta cần phải nâng cao nhận thức về quyền lực phụ nữ, hỗ trợ những phụ nữ đang trải qua bất hạnh và tạo ra một xã hội công bằng hơn bao giờ hết.